Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

VẪN HUẾ TRONG TÔI

VẪN HUẾ TRONG TÔI

Xa Huế bao năm mới trở về
Lòng còn thương nhớ nỗi xa quê
Mỗi năm cứ độ mùa xuân tới
Lại chuyến tàu đêm ...vượt sơn khê

Huế trong cái rét cuối mùa đông
Mưa phùn lất phất ...ướt như không
Thấm qua áo ấm khăn choàng mỏng
Nhẹ phủ hạt mờ ...trắng như bông

Ra Huế đôi lần đến với nhau
Ôn trong kỷ niệm mối tình sâu
Đi trong mưa bụi trời đông giá
Phố vắng thưa người ...đêm qua mau

Huế của bao người..Huế riêng tôi
Là tình yêu ấy...gió mây trôi
Lung linh cho những gì còn lại
Có nữa bao nhiêu..đến hết đời

Và Huế trong tôi vẫn lặng thầm
Vẫn hoài thương nhớ mối tình câm
Ra đi lòng nhớ hoài nơi ấy
Vẫn cuối mùa đông...vẫn vội vàng

THU VỀ

THU VỀ

Nắng thu về đến bên thềm
Gió thu nhè nhẹ ru thêm điệu buồn
Tình tôi một sáng thu vương
Ai yêu ta để đắm hồn thu say
Thu về nắng chút heo may
Tóc ta cắt ngắn bớt đầy hai vai
Cuối đời gặp nửa ...tim ai
Yêu người không trọn ...chia hai đường đời
Chắc thu cũng hiểu ta rồi
Cỏ hoa se lạnh tiết trời thu rơi






NGÀY XƯA ...XA XƯA

Ngày xưa ...xa xưa

TRĂNG THU

TRĂNG THU

Chợt thấy trăng về dưới mái hiên
Gió thu êm ả thổi qua thềm
Cũng vẫn con trăng mùa thu ấy
Mình đã rộn ràng ..với trời đêm

Thu về...hai tiếng vọng hồn thơ
Tìm đuổi theo nhau. ..lối mịt mờ
Ta thỏa lời nguyền trăng hẹn ước
Cho tình thổn thức dưới trăng mơ

Có phải vì anh ...hay vì em
 Ru tình say đắm phút kề bên
Tiếng thơ em xướng anh đành họa
Nhã một cung trầm rộn lòng thêm

Thu đã về đây.. dưới đêm trăng
Lá hát xôn xao ...gió thì thầm
Lời em nương gió ..bay tình tự
Gởi cả tình em ...nỗi nhớ mong

MƯA XƯA

MƯA XƯA

Mây đen xóa cả khung trời mộng
Mưa nhỏ giọt buồn khắp không gian
Còn bao nhiêu nữa mưa ngừng chảy
Trả lại cho tôi đám mây ngần

Ru lòng theo nỗi nhớ xa xưa
Hẹn nhau ..trời bỗng đỗ mưa trưa
Dùng dằng ...nên đến...hay không đến
Mưa xóa đi lời hẹn buổi trưa

Tôi đứng chờ anh cũng đã lâu
Dưới mưa càng thấm nỗi buồn sâu
Trách người ..đường xa...mưa không đến
Răng cắn bờ môi cố nhịn đau

Xa cách bao mùa mưa trôi mau
Tóc tôi năm tháng cũng phai màu
Mỗi mùa mưa đến tôi thầm hỏi
Cho đến bây giờ ...anh ở đâu ???


Dẫu có muộn màng

Dẫu có muộn màng

Có một chiều đông đã đi qua
Có một dòng sông thật hiền hòa
Có một con đường cùng chung lối
Hai bóng muộn màng dưới sương pha

Có một mùa xuân về bao la
Có cả ngàn mai nở vàng hoa
Có một tình xuân chào năm mới
Quên mất cuộc đời vây quanh ta

Có một tình yêu thật đậm đà
Có trong câu nói lời thiết tha
Có vết thương lòng đang âm ỉ
Những tưởng trăm năm kiếp lạ xa

Có cuộc tiễn đưa buổi chiều tà
Có nước mắt rơi mờ nhạt nhòa
Có lòng ai đó buồn thương nhớ
Chia cách đôi đường ở sân ga

THĂM HUẾ MÙA ĐÔNG

THĂM HUẾ MÙA ĐÔNG

Lối nhỏ ta về phủ xanh rêu
Hàng cau vời vợi nhớ thương yêu
Xa rồi mới thấy lòng quay quắt
Thương Huế mưa nhiều...biết bao nhiêu

Đò chiều lơ lững dòng Hương xanh
Tiếng hát xa đưa điệu Nam Bình
Cô gái đưa đò sang bến vắng
Vò võ năm canh chỉ một mình

Vọng cảnh mơ hồ ủ trong sương
Khuất lối cỏ che cả rừng dương
Sông Hương uốn lượn đồi xanh ngắt
Hòa quyện âm thanh lối thiên đàng

Có trong Thiên Mụ chiều lưu luyến
Nghe tiếng chuông chùa vọng cố hương
Chiều đông bảng lảng màu sương khói
Trầm bỗng cung đàn khúc Nam thương

Mai xa..nhớ Huế lắm người ơi
Cơn mưa trầm mặc một mình tôi
Lẫn trong cái rét mùa đông lạnh
Vỹ Dạ đêm về mưa rơi rơi