Thơ Yến Nguyên Thanh viết đã qua 50 năm
Có lẽ chiều nay trên bậc cửa
Mẹ ngồi trông ngóng bóng con chăng
Buồn dâng xao động qua hơi thở
Gục mặt trong tay khẽ ngõ ngàng
Mây trắng lạc về phương hướng nao
Tưởng như mái tóc mẹ chiều nào
Tiễn con bằng lệ rơi trên má
Con bước ra đi khóc nghẹn ngào
Mẹ hỡi đời con lắm gió sương
Đã từng đau khổ kiếp tha phương
Còn mong chi nữa ngày tao ngộ
Để kể mẹ nghe nỗi chán chường
Mẹ ơi tha thứ cho con nhé
Vì bước tương lai quá mịt mờ
Nên mộng trở về con chẳng dám
Từng đêm thao thức sống trong mơ