Mưa chiều kỷ niệm
Quán vắng chiều nay chỉ đôi ta
Cơn mưa bất chợt bỗng nhiên òa
Ướt thêm con phố chiều đông ấy
Ướt cả môi mềm ...ánh mắt xa
Tình đã trao nhau dẫu muộn màng
Yêu thương còn lại hết đời mang
Tàn cây che bóng cùng lên tiếng
Xúc động rơi theo từng lá vàng
Giọt đắng cà phê cũng ngọt ngào
Buổi nhiều vương nhẹ chút hư hao
Lòng người vơi bớt đi niềm nhớ
Ngồi ngắm chiều tàn thấy nao nao
Đâu biết mai này có còn nhau ?
Bóng anh nhòa nhạt buổi ban đầu
Giấu trong xa thẳm ngàn nhung nhớ
Lệ phải nuốt dần trong mắt sâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét