Em ngồi run giữa ánh trăng tan
Nhờ trăng xóa hộ dấu yêu tàn
Trăng ơi có biết lòng ta vẫn
Nhớ người quên mất cả không gian
Hãy xóa giùm ai vết ái ân
Người đi không vướng những phân vân
Có duyên không nợ tình hư ảo
Chớ để lòng sầu chút bâng khuâng
Tức tửi lòng đau nghẹn mất lời
Người về ta ở lệ cứ rơi
Ước mơ khao khát cho lần gặp
Thêm cho yêu dấu một lần thôi
Dỗ lòng nín đi đừng hờn tủi
Mong người như thế để người vui
Định mệnh phải chăng là ly biệt
Trăng tàn còn lại tiếng mưa rơi

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét