
Tuổi mười ba
Ở tuổi mười ba em biết yêu
Yêu trăng yêu gió lẫn mây trời
Yêu hoa buổi sáng hương lan tỏa
Đọng giọt sương mềm thật mỏng manh
Một cánh hoa vàng rụng trong sân
Ngẩn ngơ tiếc nuối cánh hoa tàn
Ướp lên năm ngón tay vừa mở
Thương quá hoa ơi – lòng bâng khuâng
Mây trắng lang thang , khắp ngả đường
Em về bóng xế buổi học tan
Phố vui gót nhẹ tung tăng bước
Thầm hỏi về đâu hỡi mây ngàn
Thức với đêm trăng để học bài
Trăng nghiêng gối bóng một vài giây
Bỏ quên sách vở nằm im tiếng
Cảm xúc trong em chợt dâng đầy
(Tặng cháu Hoàng Vy )
(Tặng cháu Hoàng Vy )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét