Nón che ôm trọn bờ vai
Tóc thề e lệ rẽ hai bên bờ
Nắng soi bóng - nón bài thơ
Điệu ru xứ Huế câu hò Nam Ai
“Cầu mười hai nhịp sáu vài
Anh qua không kịp – ngại ngần người ơi “
Ngày qua vệt nắng chiều rơi
Trãi lên hoa cỏ thơm mời chân em
Quai buộc chặt - giãi lụa mềm
Một màu tím Huế dễ tìm phố đông
Nón nghiêng một phía má hồng
Tóc theo chiều gió chờ mong một người
Tóc dài cũng muốn lả lơi
Những con mắt đã không mời theo sau
Áo bay tha thướt lụa màu
Không tà áo trắng ngày nao đến trường
Em qua đến ngã ba đường
Hòang Diệu trước mặt Triệu Vương bên này
Lòng còn nhớ thoáng hương bay
Rẽ qua lối tắt đến ngay Bạch Đằng
Nhìn qua rặng núi nắng chang
Sơn Trà quyện đỏ Hàn giang ráng chiều
Phố xưa thay đổi mỹ miều
Không còn dáng vẻ tiêu điều năm xưa
Người bên nớ đã về chưa
Bên ni em đợi nửa chờ nửa mong
Ôm vành nón nhỏ vào lòng
Tóc thề quyện gió nồng nàn khoe duyên
Cầu quay dây nổi bắc chuyền
Không mười hai nhịp , sáu vài liền nhau
Đò ngang bến cũng rất gần
Sông sâu heo hút còn đâu người chèo
Con đò nằm đó cheo leo
Cầu đưa anh đến mình theo nhau về
Lang thang nẻo phố chân lê
Mặt trời tắt bóng rụt rè hoàng hôn
Nón nghiêng che giấu nụ hôn
Khép tà áo lại gởi hồn cho ai
Hẹn anh vẫn cứ ngày mai
Con đường phượng đỏ giữa trời tháng năm

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét