Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Từ buổi xa người

























Từ tôi yêu ánh trăng đêm
Soi mây bàng bạc gợi thêm u sầu
Truân chuyên đời lắm bể dâu
Vầng trăng theo khóc bạc đầu khó phai
Nỗi niềm xin gởi vào mây
Khép dòng tâm sự đêm ngày chờ mong
Người đi quên nắng mai hồng
Quên câu thơ cũ , quên dòng sông xưa
Quên rồi những buổi chiều mưa
Hai lòng thương nhớ một chưa trở về
Nỡ quên để mất lời thề
Tóc xưa đến bạc cận kề bên nhau
Người đi ta ở còn đâu
Tình tôi vẫn thế trước sau yêu người
Hai mươi năm của một đời
Người đi khuất nẻo chơi vơi đôi bờ
Trải lòng theo những vần thơ
Trắng đêm soi bóng in mờ dấu trăng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét